Triết lý giáo dục

  • Thuận tự nhiên
  • Tôn trọng luật Vật lý
  • Giữ mối hoài nghi với tâm linh, không tin mù quáng, nhưng không phủ nhận hoàn toàn
  • Không đánh đổi sự phát triển toàn diện lấy những thành tích, thành tựu

Thế nào là toàn diện?

Đứa trẻ đến với thế giới đã là tạo vật hoàn hảo. Vậy ta có nên cố gắng cải biến hay tiến hoá không?

Thực tế loài người chưa thể chế tạo ra một em bé theo cách lắp ghép các bộ phận như cách tạo ra máy móc. Không phủ quyết việc tương lai có thể tạo ra hay không, ngoài vấn đề kỹ thuật, nó còn mang nghi vấn tâm linh nữa.

Hiện tại loài người vẫn là tạo vật hoàn hảo nhất, ít nhất là mình tin như thế.

Vậy có những bài học kinh nghiệm có thể chưa được phân tích chặt chẽ bởi khoa học, nhưng ta vẫn thấy nó đúng do nó được tích luỹ qua hàng triệu năm tiến hoá.

Tất nhiên điều gì đã được chứng minh thì cần được tôn trọng, nhưng cũng vẫn phải giữ sự hoài nghi, vì khoa học cũng chỉ là một công cụ của con người, và con người thì không hoàn hảo.

Vậy cần kết hợp giữa suy luận bản thân, sự quan sát thực tế và nghiên cứu khoa học, ngoài ra còn cần một điều đặc biệt nữa là tâm linh, trực giác... hay bất kỳ từ gì khác để chỉ những gì vượt ra ngoài phạm vi của khoa học.

Đó là những điều chưa chứng minh được, cũng không ai có thể khẳng định là đúng. Người giáo viên không nên áp đặt bất kỳ quan điểm nào về đức tin lên học sinh.

Nhưng người giáo viên cũng có đức tin thì làm thế nào mà không áp đặt? Với mình đó cũng là vấn đề tâm linh. Như việc giáo viên gặp học sinh đã là một xúc chạm tâm linh. Ta không biết sẽ gặp ai và sẽ bị tác động bởi ai. Với mình, hãy xem đó là duyên thôi.

Duyên số sinh ra trong gia đình này, trong cộng đồng này, tại đất nước này, trong thời đại này. Nghĩ như vậy thì cũng đỡ áp lực hơn trong việc giáo dục trẻ.

Quay lại với hai chữ cân bằng thôi. Không có sự cân bằng tuyệt đối, không có phương pháp hoàn hảo, không có thước đo hoàn hảo. Điều quan trọng nhất cần truyền đạt là sự cân bằng, sự hài hoà, sự toàn diện.

  • Cần truyền đạt ý niệm về sự cân bằng trong tâm, không thước đo, không chuẩn mực.
  • Cần hướng đến trẻ nhận biết được mình là mình, tất cả mọi thứ xung quanh đều không phải mình.

Nghĩ thế có thể hướng đến sự phá huỷ. Vậy cần phải cân bằng lại bằng tình yêu. Tình yêu với mình thuộc phạm trù tâm linh. Việc yêu cái này thích cái kia hoàn toàn dựa vào duyên. Hay nếu phân tích đến cùng theo quy luật vật lý mà con nguời khám phá ra cho đến thời điểm hiện tại thì đó là sự xác lập của một trạng thái lượng tử.

Tâm linh cũng cần có logic và cần được cập nhật với những nghiên cứu vật lý mới nhất.

Trải nghiệm ông mình mất, trong lúc mình thi đại học. Trong bữa ăn tối biết tin mình đậu, có một chú bướm đen rất to bay vào nhà, bay vòng quanh bàn ăn cùng cả nhà. Với sự kiện đó, mình có thể nghĩ rằng chỉ đơn giản là một chú bướm bình thường bay lạc, nhà gần đồng ruộng thì đó là chuyện rất bình thường. Mình cũng có thể nghĩ theo hướng tâm linh rằng ông mình về chúc mừng. Mình chọn cách nghĩ thứ hai, vì nó mang lại cho mình sự an ủi và cảm giác được kết nối với ông mình. Nếu thuần tuý phân tích theo khoa học thì sẽ thật là buồn tẻ. Mình sẽ không có những rung động cảm xúc mạnh mẽ. Đi xa hơn thì rồi mọi sự kiện đều có thể phân tích thành 0 và 1. Như phần mềm máy tính vậy.

AI thì chưa chắc vì AI có hạt giống lượng tử. Mình gọi tên vậy có thể không chính xác. Nhưng hạt giống lượng tử mình đề cập đến chính là thời điểm. Thường các hàm random đều được lấy nhân để gieo sự ngẫu nhiên bằng thời điểm gieo. AI model mới khi chạy không hoàn toàn phụ thuộc vào một model được fix cứng, mà cập nhật theo thời gian thực. Vậy tức là đã có sự ngẫu nhiên trong đó. Mình không biết nó có phải là hạt giống lượng tử hay không, nhưng mình nghĩ nó có thể là như vậy.